Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

CHÀO NĂM MỚI

               Chào 2011 

     Hai không mười một (2011) đến rồi
     Tặng ta thêm một tuổi đời mộng mơ !
     Và bao vọng ước đang chờ
     Buồm Xuân căng gió, bao giờ lướt mây ?

    Chủ nhân BLog

Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

         Cá về xóm lưới

                        (Tặng bà con ấp Động Cao
                xã Đông Hải - Duyên Hải - Trà Vinh) 
 

          Gió biển thổi lao xao
          Bầu trời lồng lộng cao
          Thuỷ triều dâng tràn bãi
          Bờ sông vang tiếng máy
          Thuyền cặp bến rộn ràng
          Anh vội, vác đòn, khiêng!
          Em nhanh bước chân, khiêng!
          Tiếng gọi nhau huyên thiên
          Đèn dầu chông dày xóm
          Như một phiên chợ nhóm
          Tôm cá chật sân phơi
          Động Cao, Hồ Tàu ơi
          Có nơi nào hơn thế!

          Dân Thành, 09/1982 
                    Trần Điền

 

Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010

                    Nhớ Cà Mau


     Chiều xuống biển, sóng giăng mờ Hòn Chuối
     Lòng nôn nao khi tàu vội buông neo
     Tiễn hoàng hôn, biển vui hát rì rào
     Nhớ em gái hôm nào trên đất Mũi!

     Bàn tay nhỏ, em nhẹ lùa tóc rối
     Ghe chồng chành, tôi khẽ hỏi làm quen
     - Em về đâu khi phố biển lên đèn?
     - Mà phía trước chưa có bờ bến đợi ?

     Vừa chợt hỏi, chợt thấy mình có lỗi
     Biết về đâu khi đến đợi không còn!
     Em ra đời cũng trên chiếc thuyền con
     Theo dòng nước, sống nay đây mai đó !

     Sông Cà Mau, gia đình em gắn bó
     Tảo tần trôi theo con nước lớn ròng !
     Trái đất này quả thật rộng mênh mông
     Nhưng con người không dễ tìm chốn ở !

     Quê em đó, dòng sông là xứ sở !
     Biết tìm đâu khi trở lại chốn này !
     Mai xa rồi, cho tôi gởi lại đây
     Một nổi nhớ ! Cà Mau ơi ! Tạm biệt !

     (26/04/2002 - Trần Điền)

Thứ Bảy, 11 tháng 12, 2010

THƠ TRẦN ĐIỀN


CHÀO BIỂN CẢ

    1.Chào Biển Cả

     Hình dáng quê tôi như con tàu
     Căng buồm lộng gió dưới trời cao
     Khoai thai cởi sóng- Chào biển cả
     Dào dạt trong lòng những khát khao
     Từ thuở ngàn xưa, mãnh đất này
     Hoá làng biển cả để lại đây
     Cho nay ta gọi là Duyên Hải
     Bạc ngàn sóng biếc, ôm rừng cây
     Bao la lòng biển rộng vô cùng
     Mà đời người mãi sống còng lưng
     Bấp bênh chìm nổi theo con nước
     Chưa hiểu vì sao phải gian truân?
     Những lớp người qua, đến hôm nay
     Quanh quẩn chiều hôm lối nhỏ này
     Xót xa câu hát ...” Nhìn cây cải...”
     Cam phận rau răm dưới trần ai!
     Mãi đến bây giờ, đổi đời ta
     Biển dâng con sóng, gọi muôn nhà
     Biển ơi, mãi trọn lòng chung thủy
     Biển sáng tương lai giữa lòng ta
     Câu hát thuở xưa hết ngậm ngùi
     Nay ta làm chủ cả biển khơi
     Xây thêm cao đẹp những công trình mới
     Thoả dạ tiền nhân, thế hệ sau
     Chập chùng sóng biếc giữa trùng khơi
     Câu hát đâu đây vẵng ru hời
     “ Gió đưa cây cải về trời”
     Con tôm ở lại xoá đời đắng cay!

     1984

 
2. Nơi ấy Quê Mình

- Này anh nhé!

- Cho được gọi quê em là Duyên Hải !

Nơi lâu rồi, em nghe anh nói:

Có muỗi nhiều, nước mặn với rừng sâu

Và người mẹ kính yêu xưa, mưa nắng dãi dầu

Dạy con khoét hầm sâu đo lòng chung thủy
!
Nuôi chí lớn bao lớp người đứng dậy

Dựng biển khơi thành chiến luỹ anh hùng

Mỗi độ Đông tàn, mang biển cả vào Xuân...

Đang rộn bước những đoàn quân vào trận mới

Đạp đầu sóng, tiếp bước những anh hùng đi tới !

Bắt gian nan đáp đền bằng của cải

Vui đón bước chân người, rừng, biển trổi khúc ca

Mỗi giọt mồ hôi rơi thấm mặn mà

Thành nhựa sống trên từng hạt cát

Và gởi cả tình em vào câu hát ...

Thuở ...lâu rồi, anh nhắc, lúc mình quen

Em có biết chăng, chốn rừng sâu Duyên Hải !

Bờ Ba Động bãi bồi ra xa mãi
 
Gọi xóm làng lấn biển đón bình minh
Trả ơn người đất mặn, lúa trĩu bông (?)

Tàu cá nặng khoang, biển xanh rền tiếng máy

Nắng tháng ba đốt cháy da con gái

Muối Cồn Cù vẫn trắng mãi với thời gian

Lòng biển - lòng dân- Duyên Hải đẹp vô vàn

Trong gian khó vẫn chói chan niềm hy vọng

Như nhiệt huyết tuổi xuân trong tim sôi bổng

Đảng chỉ lối nhìn: - Trải rộng thảm dừa xanh (?!)

Chìa khoá biển khơi, Đảng trao cho mỗi chúng ta cầm
!
Cứ vững bước - Dù phải vượt nhiều thử thách

Có lâu đài nào không xây từ mặt đất

Có hạnh phúc nào không chắt chiu bằng khó nhọc

Ta tin mình như tin ở thời gian

Lòng biển bao la như lòng của mẹ hiền

Từng con sóng vỗ lòng ta náo nức

- Về Duyên Hải- chúng ta cùng chung bước

- Nơi ấy quê mình !

Niềm ao ước trong em !

Tháng 12/1988

3. Giấc Ngủ Con Thơ
(Tặng con thương yêu)

Trên võng nhỏ

Gió ru nhẹ

Con tôi thanh thản ngủ

Hơi thở mềm, hương sữa thoảng thơm

Đôi môi xinh bên vú mẹ căng tròn

Theo nắng ấm hương xuân tràn khung cửa


Con ra đời bình minh vừa hé mở

Vai áo cha chưa sạch bụi chiến trường

Khắp non sông đoàn tụ dệt tình thương

Trống trường giục, gọi trẻ vang thôn xóm


Gió phảng phất mang theo hương lúa sớm

Chan giọng ru cho con ngủ êm đềm

Không còn giật mình trong tiếng nổ của bom đạn

Môi mấp máy, đón nụ hôn của mẹ


Môi mấp máy như búp hoa vừa hé

Giữa trời xuân tràn ngập ánh nắng xuân

Con nghe không khắp quê hương trổi dậy tưng bừng

Xây nhịp khúc hiển vinh cho con trẻ


Hơi thở ấm của con hoà nhịp tim của mẹ

Cùng bước chân cha trở lại chiến trường xưa

Vun đắp cho con nguồn hạnh phúc vô bờ

Để đời con nghe thấy tiếng ca và hoa nở


Cuộc đời con là niềm tin xứ sở

Là nụ xuân nở giữa cõi trời xuân

Là tiếng chim hót ngọn cây, quả ngọt chín đầu cành

Là hạt giống nối chồi xanh đất mẹ


Võng kẻo kẹt, hãy ngủ ngon con nhé

Súng biên thuỳ gọi tiếp bước chân cha

Đi giữ cho con dòng sữa ngọt trắng ngà

Và giấc ngủ êm đềm trong tiếng võng đưa kẻo kẹt


Mai con lớn nối tiếp dòng điện sáng

Lái máy cày cho đồng lúa nặng trĩu bông

Tận tụy ngày đêm bên những bệnh nhân

Hay tung cánh én bạc giữ trời xanh Tổ quốc


Tương lai con mùa xuân đang mở rộng

Hơi thở con hương xuân ấm chan hoà

Từ mùa xuân này chấp cánh cho con bay
khắp trời cao biển rộng
Nghe cuộc đời vang rộn vạn khúc ca.


Tháng 12/1 979


4. Viếng mộ ba

(Kính tặng mẹ kính yêu)

Trên mãnh đất này
Năm sáu mươi, Ba ngả xuống
Sau tiếng thét xé lòng:
- Tìm “Diệt Cộng” à!
- Sao bắn giết nhau chi ?
Cửa nhuộm máu Ba
Và, bọn lính làng ngang dọc, bước
Xóm nhỏ lạnh lùng, cô quạnh dõi người đi!
Từ đó thay Ba- Mẹ tảo tần khuya sớm
Đòn gánh chai vai
Đường cát gót mẹ mòn
Hạt gạo củ khoai tiện tằn dành dụm
Đùm bọc con thơ mẹ dầu dải lo tròn
Dù phải dầm mình trong bảo đạn, mưa bom
Rồi một đêm tối trời, mưa lạnh
Tiển con lên đường
Mẹ cầm tay thì thầm căn dặn
- Hãy vững lòng rửa hận nghe con!
Đêm tối mịt mù, mắt mẹ vẫn lộng bóng cờ son
Trong gian khổ, bàn chân con luôn mạnh bước
Dẫm đầu thù xông lên phía trước
Chiến thắng con về
Đất nước rợp cờ hoa
Ôm chầm con, mẹ sung sướng khóc nhoà
Thời gian động, thành sương pha tóc mẹ
Cây vú sữa đâm chồi khoe sắc lá
Rắc bông vàng trên nấm mộ Ba
Cành mai rung rinh trong ánh nắng chan hoà
Mừng Nam- Bắc hát bài ca thống nhất
Súng biên giới gọi con phía trước
Lại xa mẹ
Khoác áo lính lên đường, tiếp bước hành quân
Cho Ba thoả lòng yên nghỉ nghìn năm.

Tháng 11/1982


5. Chiều Xuân Long Hữu

Tôi về Long Hữu ngày gần Tết

Gió chướng đùa cuồn cuộn cát bủn bay

Hương khói rơm thoang thoảng toả cuối ngày

Quyện nón trắng- Đồng xa ai tỉa hạt

 

Chen gốc rạ, dưa đâm chồi xanh ngát
Nối mùa vui dào dạt đón xuân về

Tôi ngắm nhìn con đường cát mãi mê

Hàng tre xanh cúi chào cô giáo bước


Lòng bồi hồi... cũng đường này, ngày trước

Mỗi bờ tre họng súng giặc chực rình

Đêm qua làng mấy đứa đã hy sinh

Chen lưới đạn, dìu nhau về căn cứ


Nén căm giận giữa lòng dân Long Hữu

Để cho ngày vùng dậy sức mạnh thêm

Cuốn đồn thù, mẹ tiễn, lệ rưng rưng

Kể từ ấy, tôi xa làng quê nhỏ...


Tiếng còi xe thúc vang tôi chợt nhớ

Vừa nhận xong chuyến lúa thuế sau cùng

Nghĩa vụ mùa này Long Hữu đã làm xong

Nhanh như thuở tiến công vào đồn giặc


Mỗi hạt lúa mang nghĩa tình sâu đậm

Của người dân mưa nắng gội tháng ngày

Xin góp lòng gởi đến tận muôn nơi

Cho nhà máy vươn tầm cao ống khói


Ngói mới lợp, khoe sắc hồng đỏ chói

Khoảng trời xa, đàn én nhỏ chao mình

Lối mòn quen rộn bước chân trẻ nhỏ

Cô giáo hiền nhẹ bước giữa chiều xuân

(1984)
 
(Còn tiếp)